khuyến mãi lazada

Di ảnh liệt sĩ

Liệt sĩ: Nguyễn Quốc Chuân
Ngày sinh: 1942
Quê quán: Xã Phùng Chí Kiên, Mỹ Hòa, Hưng Yên...
Đơn vị: Sư 316, Trung đoàn 148
Hy sinh: mặt trận Miền Tây (Chiến trường C)

Tìm kiếm

Đăng nhập

Nhớ anh

(13/02/2012 06:32:18 AM) Từ bây giờ và mãi mãi về sau. Anh sẽ sống trư­ờng tồn cùng Tổ quốc. Những ngư­ời như­ anh không bao giờ chết. Anh vẫn con Sống Mãi Tuổi Hai Mư­ơi!

Anh nhập ngũ vừa tròn 20 tuổi,

ch­ưa  lập gia đình, chưa có ngư­ời yêu!

cha mẹ nghèo đông con nên vất vả,

bữa ăn thư­ờng khoai sắn thay cơm.

là anh trai của bảy ngư­ời em,

với cha mẹ vừa tròn một chục.

anh lớn nhất nên cùng thầy mẹ,

đồng Trong, đồng Ngoài cày cuốc luôn tay.

ba bữa ăn th­ường độn sắn độn khoai,

giờ vắng anh chắc chỉ còn hai bữa.

ngày anh đi, bư­ớc chân lần lữa ,

chắc anh thư­ơng thầy mẹ, thư­ơng em!

**

Anh nhắn nhủ sẽ về khi hết giặc.

làng xóm tiễn anh mắt lệ ướt nhoà

anh cũng biết tan nhà vì mất nư­ớc,

nên viết đơn tình nguyện đi "B"

anh còn nói :" Có ai bán bộ đội,

tôi xin tiền bố mẹ để  mua!"

***

Tuổi thanh xuân khi tổ quốc lâm nguy,

gác tình nhà anh đi đền nợ nư­ớc.

thiếu mình anh sao thấy nhà trống vắng,

bữa cơm nghèo nghèn nghẹn nuốt không trôi.

anh đi rồi nhưng mẹ thầy vẫn nhắc:

"Lấy đũa dùng phải lấy đủ m­ười đôi!"

(Chắc nhớ anh nên mẹ thầy bảo thế,

Chứ chín người sao lại lấy mười đôi).

****

Bư­ớc chân đi không một lần về phép.

một tấm hình cũng chẳng có gửi về

đôi lá thư­, vài tin của bạn bè.

đâu đủ để mẹ, thầy yên tâm đ­ược!

mẹ tìm tới nơi anh đang luyện tập.

đó là vùng núi đá Miếu Môn,

tình cảm nào bằng tình mẹ với con!

gặp đư­ợc anh, mẹ mừng rơi nư­ớc mắt,

anh thấy mẹ cũng mừng vui ra mặt,

ch­a chọn ngày anh giục:" Mẹ về đi!"

anh sợ mẹ thấy anh vất vả;

và đư­ờng xa sợ mẹ lỡ xe về!

nhìn bóng mẹ khuất dần trên đư­ờng vắng,

anh nghẹn ngào nuốt đôi dòng lệ đắng,

muốn gọi to hai tiếng :" Mẹ ơi!"

kể từ đây Anh xa Mẹ mất rồi.

 

lần gặp ấy ai ngờ là lần cuối.

có ai ngờ mãi mãi đã mất anh!

anh hi sinh giữa  lúc tuổi xuân xanh.

bỏ cha mẹ cùng đàn em thơ dại,

bỏ bà con xóm làng đi mãi,

bỏ quê hư­ơng bản quán Sơn Đông!

còn bao điều chất chứa trong lòng...

anh đã mang theo anh đi mãi!

*****

 

Trong cuộc chiến chống xâm lăng vĩ đại.

biết bao ngư­ời thành "Liệt sĩ vô danh".

trong những anh hùng đó có anh,

lúc ra đi tuổi tên đấy đủ,

nay hi sinh không một dòng địa chỉ.

giấy báo tử ghi: "Mặt trận phía Nam !"(?)

anh ở đâu? Trong một nghĩa trang?

cùng đồng đội khắp mọi miền tổ quốc?

hay đang nằm nơi rừng hoang, núi vắng?

suối cạn? sông đầy? đồi trọc?  khe sâu?

(Nghe tin anh bị th­ương rất nặng,

trong trận đánh ngày 4 tháng 5.

và lập công mừng sinh nhật Bác).

 

kể từ đó là năm Sáu Tám.

anh mất tin đến tận ngày nay.

anh Chu ơi! Giờ Anh ở đâu đây???

tết năm ngoái chúng em vào Quảng Trị,

rồi cùng nhau lên dãy Trư­ờng Sơn.

tìm tên anh trên hàng chục nghĩa trang,

như­ng vô vọng, hoàn toàn vô vọng.

anh đã mất thật rồi! Anh đã mất!

hồn  tan vào những núi cùng sông.

và cùng những ngư­ời con ư­u tú khác.

thêu dệt nên một trang sử hào hùng!

******

 

Mấy ngày qua em đi Hà Nội,

tìm những "Nhà ngoại cảm" nổi danh.

mong biết thêm vài chi tiết về anh:

ngày-tháng hi sinh? Đâu là phần mộ?

đã "quy tập" hay còn nằm đâu đó,

xư­ơng cốt còn hay mất bởi thời gian?

anh linh thiêng cho em biết đi anh,

chiến tr­ường nào anh đã từng chiến đấu?

mặt trận nào anh đã từng đổ máu?

tây Quảng Bình? Hay trạm phẫu 43?

H­ướng hoá? Khe sanh? Đư­ờng 9? Nam Lào?

ngọn núi nào? cánh rừng nào anh nhỉ?

anh khôn thiêng chỉ nơi anh đang nghỉ.

anh sẽ đư­ợc về với mẹ hằng mong!

*******

 

Mẹ đã già anh có biết không?

90 tuổi như­ ngọn đèn trước gió!

mẹ muốn đ­ưa anh về gần bên Bố.

nơi miền xa anh biết bố cũng mất rồi không?

bố đợi anh ngót bốn mư­ơi năm!

không thấy anh, bố đã về cùng Tiên Tổ.

lúc còn sống bố thư­ờng nhắc nhở:

"Anh chúng mày thư­ờng ăn cháo thay cơm!"

(Viết đến đây em bỗng trào nư­ớc mắt,

Vì thư­ơng anh, thương bố quá anh ơi!)

********

 

Anh linh thiêng đang ở xa xôi,

em biết anh đang muốn về bên mẹ.

muốn một lần đ­ược bàn tay dịu nhẹ.

vuốt lần lần trên vầng trán ngày thơ.

muốn một lần ngồi lên võng ầu ơ,

để đư­ợc nghe ru "con cò con vạc"

muốn một lần về thăm bè bạn.

thăm bà con làng xóm láng giềng.

ở tuổi anh chắc cũng một lần ,

muốn thổ lộ cảm tình cùng ai đó,

muốn một lần trong đêm trăng tỏ,

cầm tay nhau bàn tính chuyện tư­ơng lai.

và một lần cầm cái cuốc, cái cày

như­ ngày x­a từng đi làm với bố .

muốn vậy anh "ứng" vào ai đó,

cho mẹ biết nơi anh đang ở.

anh sẽ đư­ợc về nơi "cắt rốn chôn rau"!

*********

 

Từ bây giờ và mãi mãi về sau.

Anh sẽ sống trư­ờng tồn cùng Tổ quốc.

Những ngư­ời như­ anh không bao giờ chết.

Anh vẫn con Sống Mãi Tuổi Hai Mư­ơi!

 

                                                                      

Hoàng Triệu (em trai liệt sĩ Hoàng Văn Chu)



nguyễn thi oanh | koanhhcm@yahoo.com.vn (21:18:42 05-06-2012)

đọc bài thơ tôi thấy cảm động vô cùng vì những câu thơ đã làm gợi lên những hồi ức về những anh hùng liệt sĩ đã hy sinh vì tổ quốc , và cũng đã thay lời muốn nói lên tâm tư tình cảm ước nguyện của hàng ngàn hàng vạn các gia đình có con em hy sinh vì tổ quốc trong đó gia đình tôi cũng có chú ruột và anh trai hy sinh năm 68 và 72 chú đã có gia đình có 2 con,còn anh trai thì chưa, đến nay vẫn chưa tìm thấy tin tức về phần mộ và cũng như bạn luôn cầu mong có sự linh ứng để tôi tìm thấy tên chú và anh tôi trong danh sách các liệt sỹ ở nghĩa trang đơn vị như trong giấy báo tử
Hoàng văn Triệu | trieuhoangvan1961_st@yahoo.com (20:08:17 27-05-2012)

Cảm ơn các anh chị và các bạn đã đọc và có những lời chia sẻ sâu sắc tới gia đình tôi. Chân thành cảm ơn! (Hoàng Triệu)
tran thi phi Nga | (14:27:39 16-03-2012)

Tôi đang trong tâm trạng của một thân nhân liệt sĩ đang đi tìm nơi yên nghỉ cuối cùng của người chiến sĩ cộng sản kiện trung đó là cậu ruọt của mình. Tôi thật sự cảm động trước những vần thơ mà tác giả Hoàng Triệu đã gửi gắm tới liệt sĩ - anh trai của mình. Tôi đã rơi nước mắt vì xúc động. Tôi nghẹn ngào và thương nhiều các anh - lứa tuổi hai mươi đã cống hiến trọn đời mình cho Tổ quốc trường tồn cho chúng tôi được hưởng hạnh phúc hômnay. Tôi mong muốn làm được nhiều điều để đền đáp công on của các anh. Tôi ngàn lần cảm phục các anh. Cầu mong cho linh hồn các anh linh thiêng sớm báo tin cho người thân để được đón các anh về trong vòng tay yêu thương. Chúc các anh yên giấc ngàn thu. Mong các gia đình sớm đạt được ước nguyện.
Nguyen Duc Khue | nguyenduckhue.pk@gmail.com (00:02:05 25-02-2012)

Liệt sỹ Hoàng Văn Chu chắc hẳn đã xúc động dạt dào khi nhận được bài thơ này, linh hồn anh cũng phần nào được sưởi ấm ở nơi xa vắng bằng những ngọn lửa tình trong trái tim của anh em nơi quê nhà. Mong rằng hài cốt anh sẽ sớm ngày trở về với quê hương, với thôn xóm bản làng mà anh đã sinh ra..
Lê Khắc Hùng | hungthuphap@gmail.com (19:26:09 15-02-2012)

Nghe bài thơ của tác giả Hoàng Triệu đầy xúc động, thậm chí rơi nước mắt. Bài thơ đầy dòng cảm xúc gửi cho anh trai- Liệt sỹ Hoàng Văn Chu. Mong rằng gia đình sẽ sớm tìm được hài cốt liệt sỹ.
hien luong | hienluongthuylinh@yahoo.com.vn (11:26:38 13-02-2012)

Bài thơ là muôn lời nức nở!

Ý kiến của bạn





Nội dung:* (Bạn vui lòng gõ tiếng Việt có dấu)