Chuyên đềTìm kiếmTin mi
|
Cỏ nơi này thành hương khói quê nhà(31/05/2010 15:32:01 PM) Còn bao nhiêu chú nằm lại nơi rừng thiêng nước độc, cô đơn quạnh quẽ, nghĩ đến đây mà trào nước mắt nhưng con biết các chú chẳng buồn đâu, vì đời lính đầy lạc quan vui vẻ, Chim rừng sẽ thay cho lời vỗ về nhẹ nhàng như tiếng mẹ năm nào ru chú vào giấc ngủ ngàn thu. “Không nằm ở nghĩa trang anh nằm với cỏ./ Cỏ nơi này thành hương khói quê nhà.”
Nhắc đến Việt
Những người lính ấy ra đi, bỏ lại sau lưng là quê hương với cây đa, giếng nước sân đình, với những người mẹ, người vợ giấu nước mắt tiễn chồng tiễn con ra đi cho Tổ Quốc. Họ là “Những con người con gái con trai/ Đẹp hơn hoa hồng, cứng hơn sắt thép/ Khi chia tay không hề rơi nước mắt/ Nước mắt chỉ dành cho ngày gặp mặt.” Các chú ra đi với một khí thế hào hùng, sôi sùng sục những ước mơ cháy bỏng của tuổi trẻ, mong muốn ra đi giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, Họ ra đi với khí thế hào hùng “ Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước/ Mà lòng phơi phới dậy vui tươi./
Ngày này của 35 năm về trước, đất nước ta rợp bóng cờ hòa trong niềm vui khôn xiết miền
Ấy vậy mà niềm vui chưa được bao lâu thì nơi biên giới miền Tây Nam, Đông Bắc của Tổ Quốc quân thù đang lăm le xâm chiếm bờ cõi. Và các chú lại lên đường bảo vệ từng tất đất của quê hương.
Hôm nay, con cầm trên tay tập danh sách các liệt sĩ đã được quy tập về các nghĩa trang liệt sĩ tỉnh Kon Tum, con nghẹn ngào vì sự hi sinh mất mát quá lớn, hơn 3000 liệt sĩ đã hi sinh trên mảnh đất nhỏ bé nhưng kiên cường. Có lẽ Tây Nguyên có màu đất đỏ vì máu của các chú đã thấm vào đất, cho sự sống sinh sôi trên mảnh đất này. Lòng con càng quặn thắt hơn nữa khi bước chân vào nghĩa trang liệt sĩ. Những hàng mộ VÔ DANH cứ tiếp nối nhau. Hàng nối hàng thẳng tắp. Ngày các chú ra đi, các chú được điểm danh, có tên có tuổi, có quê quán, nhưng giờ đây, những hi vọng những ước mơ của tuổi trẻ, của một đời người chỉ còn gói gọn trong hai chữ vô danh.
Còn bao nhiêu chú nằm lại nơi rừng thiêng nước độc, cô đơn quạnh quẽ, nghĩ đến đây mà trào nước mắt nhưng con biết các chú chẳng buồn đâu, vì đời lính đầy lạc quan vui vẻ, Chim rừng sẽ thay cho lời vỗ về nhẹ nhàng như tiếng mẹ năm nào ru chú vào giấc ngủ ngàn thu. “Không nằm ở nghĩa trang anh nằm với cỏ./ Cỏ nơi này thành hương khói quê nhà.”
Ôi đọc hai câu thơ mà lòng quặn thắt, thương quá những người lính, những người đã ra đi và nằm xuống cho chúng con hôm nay, vậy mà 35 năm đất nước thống nhất các chú vẫn còn đâu đó. Xin mọi người đừng quên các chú. Xin các bạn trẻ thế hệ 8x, 9x hãy cùng chung tay góp phần đưa chú về quê hương bằng những việc làm và hành động cụ thể nhất.
Xin cảm ơn các anh chị. Những người sáng lập và đồng hành cùng www.nhantimdongdoi.org. Những người nguyện làm cầu nối cho liệt sĩ và gia đình họ. Bài viết của em Hoàng Thị Thanh Thuỷ - CTV của Trung tâm MARIN tại Kon Tum (0983.700859) Hoàng Thị Thanh Thuỷ
PHAN VĂN MỸ | MYPHANVAN@YAHOO.COM (12:05:25 12-08-2010)
BÌNH LUẬN BÀI VIẾT. bÀI VIẾT HAY .MANG Ý NGHĨA ĐẦY CẢM NGHĨ.TÍNH CHẤT NHÂN VĂN CAO .CHẮC NHỮNG NHÀ VĂN THỜI NÀY KHÔNG GIÁM NÓI VÀ VIẾT .
|